Những câu truyện ma ngắn kinh dị, đáng sợ và rùng rợn là một phần không thể thiếu trong đêm Halloween. Quantrimang.com đã tổng hợp một số câu truyện ma, truyện kinh dị ngắn hay và thú vị, mời các bạn tham khảo để kể cho nhau nghe, trêu đùa trong đêm 31/10 tới, chúng sẽ giúp cho các bạn có những kỷ niệm đáng nhớ và một không khí rùng rợn cho lễ hội ma quỷ này nhé.
Mục lục bài viết
- Chôn sống
- Ngón tay bí ẩn
- Đi đêm
- Vật trang trí Halloween
- Tiền Ai Làm Rơi Kìa?
- Bắt Xe Đêm
- Hủ tiếu lề đường
- Mua phải ngôi nhà ma ám
- Truyện ma ngắn rùng rợn
- Truyện ma ngắn chỉ gói gọn trong 2,3 câu
Chôn sống
Có người kể lại, ngày xưa có một cô hầu gái vô cùng xinh đẹp làm việc cho một gia đình nhà giàu. Nhan sắc của cô khiến người chồng không thể nào rời mắt. Trong lúc ghen tuông, bà vợ đã sai cô gái đi làm cho bà ta một việc ở nơi rất xa với hy vọng cô nàng sẽ không bao giờ quay trở lại.
Thế nhưng khi xong việc, cô gái vẫn quay về. Sự trở lại của cô đã khiến bà vợ tức điên lên, bà ta sai người rút hết móng tay của cô gái, cắt toàn bộ tóc và lông mi. Sau đó, bà còn cắt miệng của cô, để chiếc miệng xinh xắn thường ngày vẫn cười mỉm duyên dáng kèo dài tận đến mang tai. Tất cả hàm răng của cô hầu bị kéo phăng ra, dí thanh kim loại đốt nóng vào người cô. Họ chôn cô gái vào một trong những bức tường nhà, chỉ chừa một lỗ thông hơi nhỏ.
Một đêm, đang nằm trên giường ngủ cùng người chồng thì bà vợ cảm thấy vô cùng bức bối và bất an. Bà khó ngủ nhưng có cảm giác ai đó đang quan sát mình nên không dám cử động. Qúa sợ hãi, bà ta run rẩy kéo chiếc mền lông cừu qua đầu và nhắm mắt lại sau đó thò một tay ra nắm lấy tay người chồng để trấn an bản thân. Nhưng bà vợ chợt nhận ra, đôi tay mà bà ta nắm lấy rất mềm mại, dinh dính thứ chất lỏng tanh tanh nào đó và đáng sợ hơn nữa là nó hoàn toàn không có móng tay…
Ngón tay bí ẩn
Con gái tôi về nhà muộn tối qua, khoảng lúc 11:50 tối. Chúng tôi đón con bé từ bữa tiệc sinh nhật của một người bạn cùng lớp. Khi về nhà, chúng tôi đưa con bé đi ngủ luôn vì lúc ấy cũng khá muộn rồi. Sau đó, vợ tôi về phòng ngủ còn tôi thì thức xem bóng đá rồi ngủ quên mất ở phòng khách.
Bỗng nhiên tôi tỉnh giấc khi con bé vừa thì thầm gọi tôi, "Bố ơi", vừa kéo tay áo của tôi. "Bố đoán con sẽ mấy tuổi vào tháng sau?". "Bố không biết, con yêu". Tôi vừa nói vừa đưa tay đẩy gọng kính cho tỉnh táo, "Con sẽ bao nhiêu tuổi thế?". Con bé mỉm cười và giơ ra 4 ngón tay người trong túi áo. Bây giờ là 7:30 sáng. Tôi và vợ đã ở bên con bé gần 8 tiếng đồng hồ mà không hề biết chuyện gì đã xảy ra. Đến tận bây giờ, con bé vẫn không chịu nói đã lấy 4 ngón tay người ấy ở đâu.
Đi đêm
Một ông trung niên ăn nhậu say xỉn ngả nghiêng trên đường về nhà. Thân hình ông xiêu vẹo lắc lư bước qua đoạn đường vắng, miệng vừa ngân nga hát lảm nhảm. Tình cờ, thấy một cô bé đang ngồi hí hoáy cầm nhánh cây viết xuống đất, ông ta bước lại gần và hỏi:
"Con bé kia, làm gì ban đêm con gái con đứa ra đây ngồi đấy hả?"
Cô bé ấy ngước lên nhìn ông, miệng nở nụ cười khó hiểu trong khi đôi mắt đang ngập nước mắt, đáng sợ là đôi mắt của nó rất sâu và hốc mắt đen:
"Cháu đang lấy cây đào đất chôn một người cha cháu, ông ấy bỏ rơi mẹ con cháu, làm mẹ cháu sảy thai, nhưng giờ ông ấy chết rồi."
Ông bợm nhậu liền nghĩ, chắc nhà nó nghèo quá, không có tiền chôn cất đàng hoàng đây mà nên cũng không quan tâm lắm. Đang quay lưng định bỏ đi thì bất chợt vướng phải nhành cây dưới đất té xuống, không may đầu trúng ngay cục đá tảng chết ngay tại chỗ. Xác ông ta bị bùn đất lấp lên trong qua như một cái huyệt chôn.
Trong đêm khuya tĩnh mịch không bóng người qua lại, vang lên giọng nói rợn người của cô bé cùng giọng cười bí hiểm:
"Cuối cùng cũng xong rồi."
Vật trang trí Halloween
Năm 2005, một phụ nữ ở Delaware được phát hiện treo cổ tự tử ở một chiếc cây trên đường gần nơi cư trú. Điều đáng nói là ai cũng nhìn thấy cảnh tượng này, nhưng trong vòng nhiều giờ, không một ai gọi điện báo cảnh sát. Hóa ra, khi được hỏi, nhiều người cho rằng người phụ nữ treo lơ lửng này chỉ đơn thuần là một vật trang trí cho ngày Halloween.
Tiền Ai Làm Rơi Kìa?
Cô gái nắm tay bạn trai đi dạo trên đường. "Tiền ai làm rơi kìa?" Cô gái nói. Anh bạn trai nhặt lên xem một cách tỉ mỉ, đây là tờ đô-la âm phủ mà. Anh ta liền quăng đi, gió thổi tờ tiền rơi xuống giữa đường.
Cô gái nói: "Sao lại quăng đi? Rõ ràng là 100 ngàn thật mà."
Cô gái vội vàng chạy ra giữa đường, nhặt tờ tiền lên vẫy vẫy về phía bạn trai, vui vẻ nói:
"Anh xem, em đã nói là tiền thật rồi mà!"
Một chiếc xe từ đâu lao đến. Trong vũng máu, trong tay của cô gái vẫn đang nắm tờ đô-la âm phủ đã nhuốm đầy màu đỏ của máu tươi.
Bắt Xe Đêm
Nửa đêm, trên đường chỉ có mình tôi đợi xe, lúc này ở đằng xa có một chiếc taxi chầm chậm dừng lại ngay bên cạnh tôi, tài xế mở cửa sổ xe hỏi tôi:
"Ba người các cô đi đâu?"
Tôi vừa nghe xong liền vội vàng mở cửa xe, lao vào, kêu tài xế nhanh chóng lái xe đi, tôi sẽ trả gấp đôi tiền. Sau khi chiếc xe vội vàng chạy đi được một đoạn, hơi thở cùng nhịp tim của tôi cũng tạm ổn định lại, lúc này, tài xế đem cái đầu xoay đúng 180 độ đối diện với tôi hỏi:
"Giờ thì cô đi đâu đây?"
Hủ tiếu lề đường
Một anh công nhân nhà máy nọ đi làm về khuya, đói bụng, đoạn đường lại không một quán xá, anh ta bèn ghé đại vào một xe hủ tiếu lề đường ăn tạm. Anh ta gọi:
“Cho một tô bò viên với rau sống đầy đủ!”
Sau đó lại cặm cụi chà đôi giày dính đất do vừa đi ngang nghĩa trang.
Một tô hủ tiếu đột ngột xuất hiện trên bàn, kèm theo tiếng ồm àm của bà cụ chủ quán: “Của chú.”
Anh ta giật bắn mình, nhìn lại thấy bà cụ lưng còng, da mặt nhăn nheo. Đôi mắt bà ta sâu và đen thẵm đang nhìn anh mỉm cười thì anh ta mới hoàn hồn, vuốt ngực mấy cái rồi lao vào ăn ngấu nghiến.
Trong lòng không ngừng băn khoăn.
Quái! Rõ ràng không nghe tiếng bước chân, ấy vậy mà bà ta đứng cạnh mình lúc nào không biết!
Tô mì anh ăn rõ ràng múc từ nồi nước lèo bốc khói nghi ngút. Nhưng khi anh ta nhai lại có cảm giác tuy nó rất ngon nhưng như để nguội từ tầm hai ba tuần rồi!
Hôm sau, khi tan ca về, anh ta lại thèm ăn nên vỗ vai người đồng nghiệp rủ rê:
“Ê, đi ăn hủ tiếu gõ không? Tao mới phát hiện chỗ này ăn cũng được lắm!”
“Chỗ nào?”
“Bà già đứng chỗ ngã ba gần nghĩa địa Bình Hưng Hòa đó! Cũng gần nhà mày nhỉ!”
Anh đồng nghiệp như sực nhớ ra điều gì, giọng gấp gáp:
“Bà cụ giọng ồm ồm, mắt đen sâu hoắm ấy hả?”
Anh này cười đập tay:
“Bà ta chứ ai! Hôm qua tao mới ăn!”
Lập tức anh bạn kia mặt tái mét, run rẩy nói:
“Bà cụ chết rồi mà!!! Mày bị điên à? Bà ta mới chết hồi hai tuần trước do bị trượt gãy chân té cầu thang!”
Anh công nhân cứng họng, lòng bỗng nhớ lại tô hủ tiếu nguội ngắt cùng bước chân không tiếng động tối hôm đó…
Mua phải ngôi nhà ma ám
Tôi đã có gia đình và có một bé gái nhỏ, vào năm 2019, hai vợ chồng dành dụm được một số tiền nên mua một ngôi nhà nhỏ để dọn ra ở riêng. Ngôi nhà này cũng không quá cũ nhưng nghe đâu đã không ai ở từ lâu vì chủ cũ đi nước ngoài. Căn nhà cũng khá phù hợp với nhu cầu của vợ chồng tôi, hai phòng ngủ và có một vườn trái cây nhỏ nên nhà khá mát mẻ. Dù là trưa hè thì vẫn cảm giác mát đến lạnh lẽo. Lúc sửa sang lại nhà cửa tôi thấy ở sau bếp có một cái bình bằng sứ nhìn giống trong phim Tàu, đậy bằng một nút gỗ, tôi mở ra xem thử thì thấy bên trong có một sợi dây thừng, thấy bình đẹp quá nên tôi giữ lại dùng, lúc lấy sợi dây ra thì thấy trong đó còn một miếng bùa, tôi mang đi vứt cùng sợi dây luôn.
Ở được hai tuần thì bắt đầu có chuyện, đêm đang ngủ thì con gái tôi ngồi dậy khóc và than đói, bình thường bé không có thói quen ăn đêm, nhìn đồng hồ thấy 1 giờ sáng rồi, tôi dỗ bé ngủ tiếp vì sợ bé ăn giờ này sẽ không tốt cho dạ dày, nhưng bé vẫn khóc đòi ăn.
- Ngủ đi con, giờ còn gì mà ăn, sáng ba chở đi ăn phở - tôi dỗ
- Trong tủ có bánh bao thịt - bé nói
Tôi thấy hơi lạ vì nhiều lần tôi cho bé ăn nhưng bé bảo không thích ăn bánh bao thịt. Giờ tự dưng lại đòi. Tôi tôi xuống bếp hấp bánh, cho bé ăn xong thì bé mới chịu đi ngủ.
Qua hôm sau tôi rút kinh nghiệm cho bé ăn bữa phụ trước khi ngủ 1 tiếng, nhưng đến 1 giờ bé vẫn khóc và than đói, lại phải hấp bánh cho bé ăn. Bình thường bé hay chơi lanh quanh tôi thôi, mà khoảng thời gian đó bé hay khuất khỏi tầm mắt, đến khi tôi gọi mãi mới từ trong vườn chạy vào. Buổi sáng bé không ăn được gì nhiều , cứ ăn một tí lại nhè ra, nhưng cứ 1 giờ sáng lạ khóc than đói, tôi cũng mua sẵn đồ ăn để trong tủ, có một lần tôi mua bánh gan cho bé rồi về để vào tủ , lúc đó chồng tôi đang tắm cho bé. Đến khuya , bé dậy đòi ăn thì nói với tôi là:
- Mẹ lấy bánh bò cho con ăn đi - bé nói
- Không có bánh bò, mẹ có mua bánh gan cho con - tôi nói
- Mẹ mua bánh bò mà
Tôi đi lại tủ lấy bánh trong túi giấy ra đút cho bé ăn thì đúng là bánh bò, chắc là người bán đã nhầm, nhưng sao bé lại biết điều đó?
- Anh có mở ra coi bánh à? - tôi hỏi chồng
- Không, anh còn không biết em mua bánh - chồng tôi nói
Nhìn bé ăn ngồm ngoàm và nhiều hơn lúc trước, phút chốc đã ăn sạch hai cái bánh bò.
- Anh thấy hơi lạ rồi đó, nhìn nó ăn không giống bình thường - chồng tôi nói khi sáng
Gia đình tôi hơi ngược với các gia đình khác là chồng tôi luôn tin vào tâm linh, tôi thì lại chỉ tin vào khoa học. Sau khi chồng đi làm, tôi cũng lo bận bịu việc nhà, đến khi gọi bé vào ăn cơm thì quần áo dính đầy bùn đất. Tôi hỏi bé nói chơi ném đất ngoài vườn. Tôi tắm rửa thay quần áo cho bé thì thấy cổ bé có vết hơi đỏ đỏ, bé nói không biết cũng không đau. Tôi nghĩ bé ra vườn chơi bị gì đó quẹt trúng vì phía sau vườn còn chưa dọn dẹp xong, nên dặn bé cẩn thận, chỉ chơi quanh quẫn gần nhà thôi. Chiều hôm đó, khi chồng tôi về gọi, bé chạy từ vườn vào trên tay cầm một sợi dây.
- Giống sợi dây trong cái bình , em bỏ rác rồi mà - tôi nói, vì sợi dây này cũng có vết đen đen giống y sợi dây trong bình
- Bình nào? - chồng tôi hỏi
- Cái bình trong bếp đó, lúc dọn nhà em thấy đẹp nên giữ lại, trong bình có sợi dây với lá bùa mà em bỏ rác rồi
Nói đến đây thì mặt chồng tôi tối sầm lại, cầm sợi dây ra vườn đốt luôn. Nhưng cũng từ hôm đó, ác mộng của gia đình tôi mới thật sự bắt đầu. Hôm sau tôi đang tắm thì nghe tiếng phụ nữ nói chuyện bên ngoài, rõ ràng là nói chuyện lớn, nhưng lại không nghe rõ là nói gì. Tôi nghĩ là chồng tôi cùng ai đó về, tắm xong tôi đi ra không thấy ai, cùng lúc đó thì nghe tiếng chồng tôi ngoài cổng, con tôi thì đang ngồi xem TV. Tôi nghĩ mình nghe nhầm tiếng TV nên cũng không nói lại với chồng. Một lần khác tôi đang thay đồ trong phòng thì nghe rõ tiếng cười khanh khách ở bên ngoài, tiếng cười rất lớn, tôi giật mình mở cửa ra xem thì vẫn chỉ thấy con gái đang ngồi chơi một mình. Lúc đó tôi mới có cảm giác hơi lạnh gáy.
Tối hôm đó tôi hỏi chồng
- Anh có thấy gì lạ lạ ở nhà mình không?
- Chuyện gì em? - Chồng tôi
- Không thấy gì thì thôi
- Nếu em nói liên quan đến chuyện kia thì có
Chồng tôi mới kể là đã thấy nhiều lần , có lúc lờ mờ ngủ thì thấy có bóng đen ở dưới chân giường, có lần nghe tiếng nói chuyện khi tắm giống như tôi. Nhưng chồng tôi không nói vì nghĩ tôi không tin, chồng tôi biết có vấn đề từ khi thấy con ăn khuya và ăn một cách lạ như vậy. Hai vợ chồng định vài ngày nữa sẽ tìm thầy, vì qua hôm sau thì mẹ chồng tôi đến chơi. Với cũng cần thời gian để tìm thầy vì đó giờ tôi không tin tưởng nên ít quan tâm về chuyện thầy cúng, không biết ai giỏi.
Hôm sau chồng tôi đi đón mẹ, vừa vào cổng mẹ đã hỏi sao nhà nhìn âm u quá. Còn hỏi vợ chồng tôi có tìm thầy về cúng chưa, nhà để lâu không ai ở muốn vào ở thì phải cúng kiếng trước, mẹ nói có biết một thầy giỏi để mai mẹ gọi nhờ thầy làm lễ giúp. Tối đó chồng tôi trải nệm cho mẹ và con gái nằm ở ngay cạnh giường vợ chồng tôi. Đúng một giờ sáng thì tôi nghe bé nhà tôi khóc thét lên.
- Nội ơi, nội ơi, cô đừng giết nội con - bé con nói.
Tôi và chồng dậy mở đèn lên, thấy mẹ đang ôm cổ, miệng ú ớ, mắt nhìn đâm đâm lên trần nhà.
- Mẹ! Mẹ! Sao vậy mẹ - Chồng tôi lay mẹ.
Tôi cũng bóp chân cho mẹ, không biết làm gì lúc đó. Chồng tôi đứng dậy lấy nước cúng trên bàn thờ đổ ra tay rồi xoa lên mặt và cổ mẹ, mẹ bắt đầu thở gấp rồi thờ đều từ từ cho đến khi tỉnh hẳn.
- Sao vậy mẹ? - tôi hỏi
- Nó bóp cổ mẹ, nó bóp cổ mẹ. - Mẹ chồng tôi nói với giọng sợ hãi.
Tôi lấy nước ấm cho mẹ uống bình tĩnh lại, lúc này tôi mới nhớ lời con gái nói.
- Con nói cô nào giết nội? - Tôi hỏi.
- Cô ở trong nhà mình - Bé khóc.
- Cô nào? - Chồng tôi hỏi.
- Cô hay ăn với con lúc khuya, cô kêu con dậy ăn, chơi với con.
Tôi và chồng đều tái mặt, cả nhà không dám ngủ, mở đèn ngồi đến sáng. Sáng mẹ chồng tôi liền gọi cho một người thầy, mẹ nói đã từng xem giúp cho cô họ của tôi, rất giỏi nên tôi cũng tin tưởng. Vì tôi sợ thầy đểu lại tiền mất tật mang.
Liên lạc không được với thầy mà lòng tôi như lửa đốt, chồng tôi nói cứ chở mẹ về trước, tạm để bé ở nhà mẹ luôn, trong lúc đó chỉ có tôi ở nhà, dù ban ngày nhưng tôi vẫn rất sợ, cứ ra cổng đứng ngóng chồng về.
Chiều đó thì liên lạc được với thầy, nhưng thầy nói đang ở xa không về ngay được, hẹn 2 ngày sau sẽ đến. Chồng tôi nói hay qua nhà mẹ ở đỡ, nhưng do trước khi dọn đi có một số cãi vã với anh chồng nên tôi không muốn. Với vợ chồng tôi cũng chưa bị ảnh hưởng nhiều.
Tối đó tôi đang tắm thì lại nghe tiếng nói chuyện bên ngoài, tôi rất sợ nhưng cố gắng tắm thật nhanh, có gọi chồng nhưng không nghe trả lời. Lúc đang lau người thì nghe một giọng cười ré lên từ phía sau lưng, tôi giật mình quay lại thì thấy một người phụ nữ đu đưa trên trần phòng tắm. Tôi hét lên rồi mở cửa chạy ra ngoài. Chạy được vài bước thì quỵ xuống vì quá sợ, người phụ nữ gương mặt xanh và dữ tợn, giọng cười vẫn còn văng vẳng. Chồng tôi nghe tôi hét thì chạy xuống đỡ tôi, tôi lúc đó quá hoảng sợ cứ chỉ vào phòng tắm, chồng tôi nhìn thì không thấy gì.
Tôi vào phòng nằm một lúc mới bình tĩnh kể cho chồng nghe, chồng nói tối nay cứ mở đèn, đi đâu thì đi cùng nhau. Tối đang ngủ, tôi cảm giác nặng ở ngực, mở mắt ra tôi sửng sốt khi thấy một người phụ nữ, chính xác là người tôi thấy trong phòng tắm, đang treo cổ đu đưa trên trần nhà, hai chân vùng vẫy, mắt trợn ngược, lười lè dài. Tôi cố hét lên nhưng không được, như có gì chặn ở cổ họng. Muốn kéo chồng dậy cũng không được vì cơ thể đơ cứng. Gương mặt đáng sợ đó tiến ngày càng gần đến tôi, từng hốc mắt khóe miệng như có máu chảy ra. Lúc này tôi cố vùng hết sức thì hét lên được, tôi ngồi bật dây như vừa trải qua cơn ác mộng, vội ôm lấy chồng. Hai vợ chồng thức đến sáng cùng nhau.
Sáng sau khi chồng tôi đi làm, tôi qua nhà bạn chơi đến khi chồng về, vì quá sợ nên hai vợ chồng quyết định ra thuê nhà nghỉ ngủ tạm một hôm. Trưa hôm sau thì thầy đến, vừa vào nhà thầy đã chỉ vào phòng và nói ở đây có một người phụ nữ treo cổ. Thầy lấy lọ nước mang theo rồi hất khắp phòng. Chồng tôi đột nhiên quỳ gối xuống, tay ôm chặt lấy cổ như bị ai bóp, mắt trợn lên. Tôi ôm lấy chồng khóc luôn. Thầy kêu tôi tránh ra rồi hất nước vào chồng tôi.
Thầy đọc gì trong miệng rồi dùng tay gõ vào giữa trán, ngực và gáy của chồng tôi. Lúc này chồng tôi mới thở hắt ra và không giãy dụa nữa. Thầy trải khăn ra sàn, bày các viên đá ra bảo là làm lễ, tôi chỉ ngồi cạnh chồng cầu khấn.
Thầy làm lễ xong thì chồng tôi cũng tỉnh táo lại, thầy nói người phụ nữ này bị sảy thai, phát hiện chồng ngoại tình nên tự tử, oán khi nhiều nên vẫn còn trong ngôi nhà, thay vì làm lễ siêu thoát, người chồng lại làm lễ trấn để chị không phá được, giam giữ chị trong ngôi nhà này. Nên oán khí chị ngày càng cao. Khi dọn về đây tôi lỡ đốt bùa trấn của thầy nên chị mới có thể phá như vậy. Nghe đến đó tôi cảm thấy không còn sợ mà thấy thương chị, cùng phận đàn bà với nhau mà số chị khổ quá. Thầy nói chị rất thương bé con tôi, nên muốn cùng ăn cùng chơi với bé, khi mẹ chồng tôi vào nói kêu thầy về nên chị mới dọa, sau đó chồng tôi chở bé đi thì chị lại càng giận dữ.
Sau khi thầy giúp và cho bùa thì nhà tôi cũng không có gì xảy ra nữa, không còn cảm giác lạnh lẽo, chỉ có bé vẫn hay nhắc sao không thấy cô chơi với con nữa, tôi chỉ biết nói với bé là cô bận về quê.
Truyện ma ngắn rùng rợn
Câu chuyện xảy ra đã gần 20 năm rồi. Lúc này, là mẹ chưa sinh mình đâu, nhà mình hồi đó nghèo lắm, được ông bà cho miếng đất xây nhà. Vì nhà còn rất nghèo nên xây căn nhà đất đủ che mưa, che nắng thôi. Từ lúc này, câu chuyện rung rợn trong căn nhà đất bắt đầu.
Cha mình là một người chuyên đi đốn cây rừng nói chung là lâm tặc á. Ông đi rừng quen rồi, nên thú dữ hay ma quỷ đối với ông là chuyện bình thường.
Ba mình kể:
Hồi lúc ngủ tại nhà cứ đến khuya đang nằm ngủ thì ông cảm nhận rõ ràng có người leo lên người ông rồi ghì ông xuống. Lúc này, ông bất ngờ nên ráng mở mắt ra mà không được. Trong tâm trí ông biết lúc này là bị ma đè rồi, nên ông ráng hết sức có thể để tung ra bàn tay ma quái đó. Tung một hồi, thì thấy người nhẹ trở lại, cha mình tỉnh dậy thì chẳng thấy ai hết, nhưng lạ thay ở chỗ hai bắp tay ba mình lại in rõ bàn tay của ai đó đang siết bắp tay ông.
Rồi câu chuyện thứ hai cũng căn nhà cũ đó, là khi ngủ thì mẹ mình nghe tiếng chảo, chén, xoang kêu rỗn rẻn như có gì rung vậy, Mẹ mình nghĩ lúc này chắc là chuột, nên thức dậy đi xuống bếp, nhưng đã không còn nghe tiếng xoang, chảo nữa. Khi mọi chuyện trở lại bình thường thì mẹ mình lúc này về giường ngủ. Một lát sau, mẹ mình lần nữa nghe có âm thanh nhưng không phải âm thanh dưới bếp nữa mà là tiếng em bé đang cười giỡn trong nhà. Khi bà mở mắt tỉnh dậy thì điếng người. Gần giường là người phụ nữ ẵm đứa con đang đứng trên không, mặt trắng bệch đang nhìn mẹ mình và hình như đang cười. Mẹ mình lúc này chỉ biết la lên thật to cho cha mình dậy. Cha mình nghe tiếng thì tỉnh dậy hỏi sao vậy, thì mẹ mình kể đầu đuôi câu chuyện cho cha mình nghe rồi trấn an mẹ mình.
Thời gian sau, mẹ mình đẻ mình thì cũng mua được căn nhà khang trang gần kế bên nhưng không gặp ma nữa. Khi cha hỏi bà mình thì bà mình kể, hồi bà mình còn trẻ hình như đất nhà mình có chôn con của bà hàng xóm vì khó đẻ nên hai mẹ con kiệt sức mà chết. Đến lúc này cha mình nổi da gà.
Truyện ma ngắn chỉ gói gọn trong 2,3 câu
- Tôi đang có một giấc mơ đẹp thì bỗng chốc nghe tiếng búa đóng đinh. Sau đó, tôi gần như không còn nghe thấy tiếng thét của chính mình vì âm thanh của đất đá đang dần phủ kín cỗ quan tài.
- “Em không ngủ được” - nàng vừa thì thầm vừa bò lên giường với tôi. Tôi choàng tỉnh, lạnh toát, trong tay vẫn ôm chiếc váy được chôn cùng nàng.
- Tôi đắp chăn cho đứa con trai 5 tuổi của mình, nó vừa nhìn tôi đầy ngây thơ nói nhỏ từng tiếng “Bố nhớ kiểm tra xem dưới giường con có quỷ không nhé”. Tôi vui vẻ làm theo lời nó và nhìn xuống gầm giường. Ở đó, có một đứa bé khác nhìn tôi đầy sợ hãi và run rẩy: “Bố ơi, có ai đó trên giường của con”.
- Con gái tôi không ngừng khóc lóc và la hét lúc nửa đêm. Tôi đến thăm mộ của nó và xin nó ngừng lại nhưng vô ích.
- Tôi không thể cử động, thở, nói hay nghe, và mọi thứ thì lúc nào cũng tăm tối. Nếu biết trước là sẽ cô đơn thế này, đáng nhẽ tôi nên nói với người thân là mình muốn được hỏa táng.
Ngoài những câu truyện ma đáng sợ, các bạn đừng quên trang trí Halloween, hóa trang Halloween, những stt Halloween, phim kinh dị Halloween… để có một đêm vui chơi cùng bạn bè thật vui vẻ và nhiều kỷ niệm nhé.