Nghị luận xã hội: Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương
Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương
- I. Dàn ý Nghị luận Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương
- Dàn ý Nghị luận xã hội về hiện tượng vô cảm mẫu 1
- Dàn ý Nghị luận xã hội về hiện tượng vô cảm mẫu 2
- II. Nghị luận Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương
- Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương mẫu 1
- Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương mẫu 2
- Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương mẫu 3
- Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương mẫu 4
Khi nói đến lạnh lẽo, băng giá ta thường nghĩ ngay đến vùng Bắc Cực của trái đất. Nhưng có một điều không phải ai cũng biết rằng: "Nơi lạnh lẽo nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi không có tình thương". Cùng tham khảo những bài văn mẫu nghị luận xã hội để hiểu rõ hơn về ý kiến này. Mời các bạn cùng theo dõi bài viết để có thêm tài liệu học Ngữ văn 12 nhé.
I. Dàn ý Nghị luận Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương
Dàn ý Nghị luận xã hội về hiện tượng vô cảm mẫu 1
1. Mở bài
Giới thiệu vấn đề cần nghị luận: Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương.
2. Thân bài
a. Giải thích
Bắc cực: cực bắc của Trái Đất, nơi quanh năm băng tuyết bao phủ khiến cho nhiều vùng không có cả sự sống, vô cùng lạnh lẽo.
Nơi không có tình thương con người: nơi con người sống với nhau bằng sự lạnh lùng, vô cảm, không có tí tình thương, sự san sẻ, giúp đỡ nhau.
Ý câu nói phê phán những người có thái độ sống vô cảm, lãnh đạm.
b. Phân tích
- Biểu hiện của người sống vô cảm:
Lúc nào cũng chỉ biết đến bản thân mình, thờ ơ với mọi người, mọi thứ xung quanh.
Người vô cảm là người khó rung động trước hoàn cảnh của người khác, những người này thường không giúp đỡ người khó khăn trước mắt mình, sống với thái độ dửng dưng.
Người vô cảm thường xa rời với tập thể, tự mình tách biệt, khi gặp khó khăn sẽ khó có được sự giúp đỡ của người khác.
- Tác hại của việc sống vô cảm:
Tự mình tách biệt với xung quanh, không có sự gắn kết với mọi người, dần dần cảm thấy cô độc.
Việc không rung cảm, yêu thương, san sẻ và giúp đỡ người xung quanh không những đáng nhận lại chỉ trích mà sẽ bị cả xã hội lên án về lối sống này.
Người vô cảm sẽ nảy sinh những tính xấu khác: hẹp hòi, chỉ biết đến bản thân, ích kỉ, nhỏ nhen, dần sẽ trở thành người xấu bị mọi người né tránh.
c. Chứng minh
Học sinh tự lấy những dẫn chứng để minh họa cho bài làm văn của mình.
d. Phản đề
Trong xã hội vẫn còn có những người sống có tấm lòng nhân hậu, sống tình nghĩa, biết yêu thương và san sẻ với những người xung quanh, biết thương cảm với những mảnh đời bất hạnh; những người này và những thông điệp tốt đẹp cần được chia sẻ và lan tỏa nhiều hơn trong cộng đồng để mọi người biết đến và học tập.
3. Kết bài
Khái quát lại vấn đề nghị luận: Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương, đồng thời rút ra bài học cho bản thân.
Dàn ý Nghị luận xã hội về hiện tượng vô cảm mẫu 2
1. Mở bài
Giới thiệu vấn đề cần nghị luận: câu nói “Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương”.
Lưu ý: Học sinh tự lựa chọn cách dẫn trực tiếp hoặc gián tiếp tùy thuộc vào khả năng của mình.
2. Thân bài
a. Giải thích
Bắc Cực: nơi lạnh lẽo nhất trên Trái Đất, quanh năm chỉ có băng tuyết bao phủ.
→ Khi không có tình yêu thương, cuộc sống của con người sẽ trở nên lạnh lẽo hơn cả Bắc Cực. Ý kiến khuyên nhủ chúng ta hãy biết yêu thương, san sẻ những điều nhỏ nhặt nhất với những người xung quanh, vì như thế chúng ta sẽ nhận lại tình yêu thương, sự tôn trọng của mọi người, cuộc sống này sẽ trở nên vui vẻ và hạnh phúc hơn.
b. Phân tích
Trong xã hội có rất nhiều mảnh đời chịu bất hạnh, đau thương, khổ cực, việc chúng ta yêu thương, đùm bọc, giúp đỡ những người đó làm xoa dịu, giảm bớt nỗi đau của họ, xã hội cũng sẽ phát triển đẹp đẽ, vững mạnh hơn.
Khi giúp đỡ người khác, ta sẽ nhận lại sự kính trọng, niềm tin yêu của người khác và cả sự sẵn sàng giúp đỡ lại mình lúc mình gặp khó khăn.
Mỗi người biết chia sẻ, yêu thương, giúp đỡ người khác sẽ góp phần làm cho xã hội này giàu tình cảm hơn, phát triển văn minh hơn.
c. Chứng minh
Học sinh tự lấy dẫn chứng về nhân vật, sự việc yêu thương, chia sẻ làm minh chứng cho bài làm văn của mình.
Lưu ý: dẫn chứng phải tiêu biểu, nổi bật, xác thực được nhiều người biết đến.
d. Phản biện
Trong xã hội vẫn có không ít người có tính ích kỉ, nhỏ nhen, chỉ biết đến bản thân mình mà không cần suy nghĩ cho người khác, lại có những người vô cảm mặc kệ nỗi đau của đồng loại,… → những người này cần bị phê phán, chỉ trích.
3. Kết bài
Khái quát lại vấn đề cần nghị luận: ý kiến: “Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương” và rút ra bài học, liên hệ bản thân.
II. Nghị luận Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương
Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương mẫu 1
Nhà thơ Tố Hữu đã từng nói “Người với người sống để yêu nhau”. Bạn hãy tưởng tượng trái đất này sẽ như thế nào nều không có tình yêu thương của nhân loại?
Nhà thơ Tố Hữu đã từng nói “Người với người sống để yêu nhau”. Bạn hãy tưởng tượng trái đất này sẽ như thế nào nều không có tình yêu thương của nhân loại? Lúc ấy lòng người sẽ lạnh lẽo và trái tim dương như trở thành băng giá mặc cho dù mặt trời vẫn ngày ngày chiếu sáng ấm áp khắp muôn nơi. Thật thấm thía khi ai đó nói rằng: “ Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà chính là nơi không có tình thương”.
Bắc Cực là một vùng đất ở cực bắc của trái đất, ở nơi ấy, khí hậu khắc nghiệt, quanh năm băng giá, mọi sinh vật đều khó tồn tại và phát triển. Vì thế mà nó được coi là nơi lạnh nhất. Nhưng khi đặt trong mối quan hệ với nhu cầu sống của con người thì Bắc Cực chưa phải là chỗ lạnh nhất nếu so với nơi không có tình thương. Tình thương là một tình cảm thiêng liêng tạo sự gắn bó và ý thức trách nhiệm của con người với nhau. Vì thế mà nơi không có tình thương là nơi con ngươi sống với nhau không có sự gắn bó, hòa hợp về tình cảm và không có trách nhiễm xuất phát từ tình cảm. Từ lạnh ở đây được đặt trong hai vế so sánh nên được hiểu theo hai trường nghĩa khác nhau. Cái lạnh ở Bắc Cực hoàn toàn khắc hẳn với cái lạnh ở nơi không có tình thương. Lạnh thực tế là cảm giác của con người khi nhiệt độ thời tiết hạ thấp xuống, nó cũng là cảm nhận của con người khi không tìm được mối liên hệ giữa mình và mọi người xung quanh. Tình thương chính là hơi ấm xua tan giá lạnh, là nghị lực giúp con người chống chọi lại mọi điều kiện khắc nghiệt của cuộc sống, để con người không chỉ sống mà còn hạnh phúc trong chính cuộc sống đó.
Con người luôn có khả năng chống chọi với mọi điều kiện lạnh giá của thời tiết. Vì thế cho nên Bắc Cực vẫn chưa là nơi lạnh nhất. Du khó khăn tồn tại và phát triển nhưng ở đó vẫn có những động vật tồn tại được vì chúng thích nghi với thời tiết nhờ lớp mỡ dày, bộ lông dày. Còn con người vẫn có thể sống và tồn tại ở những vùng đất ấy, họ có thể mặc áo lông thú, đốt lửa để sưởi ấm, sống trong nhà băng và bắt cá hồi. Vì thế dù ở nơi nào quanh năm băng tuyết, chỉ cần có thể lực, được rèn luyện sức chịu đựng đồng thời có những phương tiện hỗ trợ do con người tạo nên là sẽ ngăn chặn tác động xấu của cái lạnh vào cơ thể. Dù phải sống ở những nơi có độ ẩm như thế nhưng bên trong con người vẫn cảm nhận được sự ấm áp của lửa cháy và vẫn cố gắng hòa nhập thích ứng với môi trường sống. Đó chính là nguyên nhân và cũng là kết quả chứng minh rằng Bắc Cưc chưa phải là nơi lạnh nhất. Nhưng không có tình thương thì khác. Cảm giác lạnh mà nó mang tới không gì chống đỡ được. Đã bao giờ bạn cảm thấy trống vắng cô đơn? Đã bao giờ bạn cảm thấy lạnh và khát khao tìm một nguồn hơi ấm cho tâm hồn? Có lẽ cái mà bạn cần khi ấy không có gì ngoài tình yêu thương. Người bố thương con cả cuộc đời buôn tẩu làm ăn lo cho cuộc sống gia đình. Người mẹ thương con nuôi nấng, dạy dỗ con nên người ,hi sinh tất cả vì con. Người anh thương em qua thái độ nhường cho em mẩu bánh mì ngon. Người con thương gia đình bằng tất cả tấm lòng hiếu thảo. Đôi nam nữ thương nhau trao cho nhau những tình cảm mặn nồng. Đó là tình yêu thương mà chúng ta từng bắt gặp trong cuộc sống. Song để tình yêu thương tồn tại bền lâu, mỗi con người không chỉ là con người được yêu thương mà còn phải là người biết yêu thương “ Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”. Cho đi tức là sẽ nhận được bởi những gì cho đi sẽ còn mãi. Khi ấy người được yêu thương sẽ không thấy cô độc, sợ hãi, sẽ trở nên vững tin và cảm nhận được hạnh phúc khi bản thân mình được yêu thương. Khi đem tình yêu thương đến cho người khác một cách thật lòng , ta sẽ trở nên Người hơn, Người với một nghĩa thật sự, trở nên vị tha, độ lượng trong việc làm và suy nghĩ, mang điều tốt đẹp cho người khác một cách vô tư thoải mái. Tình thương từ đó đã trở thành một tình cảm cao cả đem lại hạnh phúc cho cả người cho và người nhận. Những điều cho đi sẽ không hề mất, dù ta xác định rằng chỉ “để gió cuốn đi” như cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã từng nói thì trong thực tế gió cũng không thể cuốn đi những điều tốt đẹp trong cuộc sống của con người. Tình yêu thương đã gắn bó con người với nhau, đã tạo những mối quan hệ tốt đẹp, đem lại cho con người sức mạnh, thậm chí có thể nhân đôi sức mạnh để con người có thể chống chọi những điều kiện khắc nghiệt của cuộc sống.
Hãy thử tưởng tượng nếu chúng ta đang sống ở những nơi không có tình thương, khi ấy trái tim con người sẽ thành băng tuyết trong cô đơn, cằn cỗi, khô khan, ích kỉ. Vì việc thiếu tình thương sẽ nới lỏng mối quan hệ giữa con người với con người, làm sự sống trở nên mong manh, yếu ớt trước tai họa, trước những điều bất trắc có thể xảy ra. Không có tình thương, con người sẽ sống vô tình, thờ ơ trước đau khổ của người khác, không nhận ra ý nghĩa nhân văn của cuộc sống. Nếu như mọi người sống không có tình thương thì người ăn mày sẽ không bao giờ có một chén cơm để ăn khi đói lòng, trẻ mồ côi sẽ không bao giờ được chăm sóc, trẻ em mù sẽ mãi tăm tối, không cảm nhận được hơi ấm của cộng đồng, sẽ không ai rơi nước mắt cho những cuộc đời nhiễm chất độc màu da cam, sẽ không ai bênh vực những con người vô tội. Lúc ấy cuộc đời thật đáng buồn và vô nghĩa. Vì thế mà sức mạnh của tình thương sẽ sưởi ấm và giúp con người chiến thắng tất cả ngay khi cuộc sống tưởng như không thể chịu đựng nổi.
Câu nói trên là một lời khẳng định đúng đắn. Nó xuất phát từ hiểu biết đầy đủ về vai trò và khái niệm của tình thương, từ tiêu chí cuộc sống con người văn minh. Con người văn minh không chỉ được đảm bảo về đời sống vật chất mà còn cần một đời sống tinh thần phong phú, giàu tính nhân văn và điều làm nên cuộc sông nhân văn không thể thiếu vai trò của tình thương con người. Vì tình thương chân thành giúp con người có cuộc sống lành mạnh và tích cực. Câu nói là một gợi mở về con đường xây dựng cuộc sống lí tưởng cho con người. Nó nhắc nhở ta việc bồi đắp tâm hồn, nâng đỡ tình yêu thương để có thể sẻ chia, cảm thông và sẵn lòng giúp đỡ người khác khi họ cần đến chúng ta.
Nơi nào không có tình thương thì đó là một mảnh đất thật đáng sợ hơn cái lạnh của vùng Bắc Cực. Vì vậy mỗi con người chúng ta sống luôn luôn cần tình cảm yêu thương, sự vỗ về, an ủi, niềm động viên, khích lệ. Như có nhà thơ đã từng kêu gọi “con người ơi hãy thương lấy con người” , hãy biết yêu thương và tìm cho mình một tình yêu thương chân thành. Điều đó sẽ vun đắp cho chúng ta một cuộc đời tươi đẹp, tràn ngập niềm vui và niềm tin yêu, hy vọng.
Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương mẫu 2
Con người bên cạnh tạo ra của cải, vật chất cho xã hội thì cũng cần sống với nhau bằng tình cảm chân thành để xã hội phát triển toàn diện hơn bởi lẽ: “Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương”. Bắc cực là cực bắc của Trái Đất, nơi quanh năm băng tuyết bao phủ khiến cho nhiều vùng không có cả sự sống, vô cùng lạnh lẽo. Còn nơi không có tình thương con người là nơi con người sống với nhau bằng sự lạnh lùng, vô cảm, không có tí tình thương, sự san sẻ, giúp đỡ nhau. Khi không có tình yêu thương, cuộc sống của con người sẽ trở nên lạnh lẽo hơn cả Bắc Cực. Ý kiến khuyên nhủ chúng ta hãy biết yêu thương, san sẻ những điều nhỏ nhặt nhất với những người xung quanh, vì như thế chúng ta sẽ nhận lại tình yêu thương, sự tôn trọng của mọi người, cuộc sống này sẽ trở nên vui vẻ và hạnh phúc hơn. Thiếu tình thương sẽ nới lỏng mối quan hệ giữa con người với con người, làm sự sống trở nên mong manh, yếu ớt trước tai họa, trước những điều bất trắc có thể xảy ra. Không có tình thương, con người sẽ sống vô tình, thờ ơ trước đau khổ của người khác, không nhận ra ý nghĩa nhân văn của cuộc sống. Thiếu vắng tình thương, con người trở những vật vô tri bởi động vật còn biết yêu thương nhau, thiếu vắng tình thương, con người sẽ khó đứng dậy sau những cú ngã đau đớn trong cuộc đời, cô đơn, trống trải, bị giam hãm trong chính mình, một nhà tù khổ sở hơn mọi "tù ngục". Có một thực tế mà chúng ta khó nhận thấy trong cuộc sống hiện nay đó là vật chất đủ đầy hơn thì con người ta ít rung động, ít cảm xúc hơn. Thay vào đó là sự vô cảm nhiều khi đến đáng sợ. Ở những con người đó, sự yêu thương, đồng cảm và chia sẻ thật hiếm hoi. Để đẩy lùi những thực trạng đáng buồn này, mỗi chúng ta, hãy quan tâm và yêu thương những người xung quanh nhiều hơn và sống với tấm lòng nhân hậu, tình nghĩa, biết yêu thương, san sẻ với những người xung quanh, biết thương cảm với những mảnh đời bất hạnh. Cuộc sống quá ngắn ngủi để cô quạnh và vô cảm. Thế giới sẽ ấm áp, hạnh phúc nếu chúng ta biết yêu thương, tương trợ nhau. Hãy cùng nhau thắp sáng ngọn lửa tình người giữa xã hội bộn bề này.
Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương mẫu 3
Một trong những thử thách khó khăn nhất của loài người kể từ khi xuất hiện chính là thiên nhiên. Và kể từ lúc ấy, con người luôn khao khát làm chủ được vạn vật. Tới ngày nay, từ đỉnh núi Everest cao nhất thế giới đến khe nứt Maria sâu thẳm dưới lòng Thái Bình Dương, từ sa mạc Shahara với biên độ nhiệt lên tới hơn 60oC trong ngày đến Bắc Cực không bao giờ biết tới mùa hè…, tất cả đều đã có dấu chân con người. Làm chủ thiên nhiên thật khó, nhưng không phải là không thể. Tuy nhiên, có những khó khăn gây ra bởi chính con người thì thật sự không dễ dàng. Ý thức được điều đó, M.Go-rơ-ki đã nói “Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương”.
Bắc Cực không phải là một lục địa, vị trí bao trọn từ 60o đến 90o vĩ Bắc mang lại cho nó cái giá lạnh ngăn cản và thách thức bất cứ ai muốn đặt chân đến nơi đây. Nhiệt độ trung bình năm luôn dưới 0oC, băng tuyết dày vĩnh cửu đông cứng và những trận bão tuyết trên 200km/h luôn sẵn sàng ập tới nơi đây bất cứ lúc nào. Nhưng đó vẫn chưa phải điều tồi tệ nhất. Nhắc tới Bắc Cực, người ta run lên bởi cái lạnh của nó, một cái lạnh được gợi tới như những nhát dao vô hình. Mạnh mẽ và ầm ĩ, cái lạnh cắt da cắt thịt cứ xâm chiếm làm nhiều người phải gục ngã, khiếp sợ…
Nhưng đó đã là nơi lạnh lẽo nhất chưa? Chưa! Thật may mắn vì kỉ băng hà đã qua và trước khi nó quay lại trong vài tỉ năm nữa, chúng ta không tội gì phải đến Bắc Cực nếm thử cái lạnh cùng cực kia. Hãy cứ ở trong nhà cùng lò sưởi và một ly cà phê ấm nóng nếu mùa đông có gõ cửa. Tuy nhiên điều đó cũng không giúp bạn tránh khỏi một cái lạnh còn hơn cả Bắc Cực, nhất là khi cái lạnh đó xuất phát từ con tim.
Như tác giả V.Huy-gô trong tác phẩm kinh điển “Những người khốn khổ” đã từng viết “Trên đời này chỉ có một việc duy nhất, đó là yêu thương nhau, thế thôi”. Đó là việc duy nhất! Thế nhưng có rất nhiều người bất hạnh lại phải sống mà thiếu vắng tình thương yêu ấy. Nếu như những cơn gió cắt vào da thịt người ta ở Bắc Cực, thì ở nơi thiếu vắng tình thương, nỗi cô đơn tha hồ vùng vẫy, gặm nhấm trái tim người ta. Và nỗi đau đó, thực sự là vượt quá sức chịu đựng của bất kì ai. Và nếu ta không kịp thời quan tâm tới họ, thật khó để cứu họ thoát khỏi nơi lạnh lẽo đó. Nỗi buồn cô đơn lạnh lẽo vì thiếu tình thương sẽ còn dai dẳng đeo bám họ. Quả thực không có cái lạnh nào có thể so sánh với cái lạnh ở nơi không có tình yêu thương
Cô bé bán diêm với hình ảnh đáng thương, đi chân đất, mặc quần áo mỏng manh đi trong đêm Nô-en băng giá chính là minh chứng rõ nhất cho nỗi đau thiếu yêu thương. Những tưởng việc phải đi bán diêm trong đêm lạnh đã là quá sức đối với bất cứ ai, nhưng với em thì không. Em không sợ phải đi trong đêm lạnh ấy, mà em sợ về nhà. Kể từ khi mẹ và bà qua đời, em đã mất đi hơi ấm của tình yêu thương. Người bố vô tâm đã làm đóng băng trái tim bé nhỏ ấy. Nỗi đau thiếu yêu thương như những rễ cây nhỏ li ti, xuyên ngang và làm rạn nứt tâm hồn em. Có nỗi đau nào lớn hơn nỗi đau này? Đêm Nô-en đã trở thành ác mộng. Que diêm cuối cùng được quẹt lên, không phải để sưởi ấm đôi bàn tay đã đóng băng, mà là để sưởi ấm trái tim sắp tắt. Con người ta quả thực không thể sống mà thiếu tình yêu thương!
Ngày nay, vì nhiều lí do khác nhau mà có quá nhiều người phải sống ở nơi thiếu vắng tình yêu thương, họ cần nhận được sự giúp đỡ của xã hội cả về vật chất và tinh thần. Và mỗi chúng ta, hãy quan tâm và yêu thương những người xung quanh nhiều hơn. Vì ai cũng có sẵn yêu thương và ai cũng cần điều đó. Biết đâu, ai đó hàng ngày vẫn tươi cười mà hàng ngày lại đang phải chịu đựng nỗi đau đơn độc? Chỉ có yêu thương mới cứu vớt được những trái tim cô đơn!
M.Go-rơ-ki đã thật tài tình khi thức tỉnh những người dân Nga về tầm quan trọng của tình yêu thương dưới thời bạo hành của Nga hoàng. Đó mãi mãi là câu nói bất hủ của mọi thời đại cho mọi dân tộc trên thế giới. Tôi cần, bạn cần, tất cả mọi người đều cần tình yêu thương, bởi đơn giản một điều “Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương”.
Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương mẫu 4
Nền tảng đặc biệt khiến con người khác biệt với động vật chính là khả năng tình cảm. Tình thương là một điểm tựa quan trọng trong cuộc sống, mà nếu con người thiếu nó, cuộc sống sẽ trở nên lạnh lẽo, như nơi lạnh nhất trên Trái Đất - Bắc Cực. Nơi này mang đến hình ảnh vùng đất lạnh giá và cằn cỗi, khiến con người gặp khó khăn trong việc duy trì sự sống. Tương tự, khi thiếu đi tình thương, con người sẽ trở nên lạnh lùng, vô cảm trước đồng loại và xung quanh cuộc sống.
Thái độ vô cảm, cảm giác không tồn tại cùng với không có cảm xúc là vấn đề đáng quan ngại trong cuộc sống hiện đại. Những người bị vô cảm trở nên thờ ơ với mọi nỗi đau, tình cảm, không còn sự rung động của trái tim trước các tình huống và cảm xúc bên ngoài. Hiện tượng vô cảm ngày càng phổ biến và thể hiện trong cách thức ứng xử giữa con người với nhau. Họ không còn sự thân thiết, không hỏi thăm nhau, không quan tâm đến cuộc sống của nhau nhiều như trước. Sự thiếu vắng tình thương này khiến cuộc sống trở nên cô độc và không còn đáng sống.
Tuy nhiên, con người cần yêu thương và chia sẻ nhau những khoảnh khắc khó khăn. Chỉ khi hiểu được nỗi khổ của người khác như nỗi khổ của bản thân, chúng ta mới có thể giúp đỡ một cách chân thành và tốt đẹp. Sự thờ ơ và lạnh nhạt dẫn đến sự thiếu vắng tình yêu thương chân thành nhất trong cuộc sống. Để ngăn chặn vô cảm trở thành thói quen, chúng ta cần nhận thức và tự kiểm soát suy nghĩ của bản thân. Chỉ khi yêu thương và chia sẻ tình cảm, chúng ta mới cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa và trọn vẹn hơn.
Hãy cùng nhau tiêu diệt căn bệnh vô cảm bằng cách ươm mầm hạt giống yêu thương trong tâm hồn và thổi bay chúng cao xa. Thắp ngọn lửa trái tim để chiếu sáng những bóng tối của vô cảm. Chúng ta có thể cùng nhau xây dựng một thế giới ấm áp và hạnh phúc, nơi mà tình thương luôn tồn tại và tràn ngập trong cuộc sống. Hãy dành thời gian để tìm đến những người xung quanh và gửi đi những hạt giống yêu thương, để cuộc sống trở nên tươi đẹp và đáng sống hơn.